--
Ngày hôm sau, trong lúc đang làm việc, Bỉ Bỉ Đông vô thức liếc mắt nhìn ra cửa sổ, nơi bình thường vẫn có một cái đầu nhỏ nghịch ngợm ló ra từ sau thân cây cổ thụ. Nhưng hôm nay, khung cảnh lại hoàn toàn trống trải.
Bà dừng lại một chút, ánh mắt thoáng qua chút bất ngờ. Dù không nói gì, trong lòng cũng cảm thấy hơi lạ lẫm khi thiếu đi hình bóng quen thuộc đó. Những ngày đầu, hành động nhìn lén của Thiên An Lạc khiến bà cảm thấy phiền phức, thậm chí có phần chán ghét. Nhưng dần dần, cảm giác ấy cũng vơi đi, thay vào đó là một sự bình thường, thậm chí đôi lúc còn có chút thú vị.
"Hừ, đúng là một đứa trẻ phiền toái." Bỉ Bỉ Đông lẩm bẩm, nhưng khóe môi lại vô thức cong nhẹ, như thể nhớ lại hình ảnh cái đầu nhỏ ngốc nghếch kia lúc bị phát hiện, vụng về nép sau thân cây lớn.
Bỉ Bỉ Đông ngừng bút, đôi mắt sắc bén khẽ nheo lại như đang suy nghĩ điều gì. Dù ngoài mặt luôn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng cảm giác thiếu vắng bóng dáng nhỏ bé vẫn thoáng qua tâm trí bà. Không biết bản thân có đang nghĩ nhiều hay không, nhưng bà vẫn quyết định kiểm tra.
Bỉ Bỉ Đông khẽ xoay người nhìn ra phía cửa, giọng nói lãnh đạm nhưng không giấu được chút quan tâm:
“Nguyệt Quan, ngươi đến chỗ Thiên An Lạc xem thử nó thế nào. Báo lại cho ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT