Người hầu của Trưởng Lão Điện nhanh chóng đến gần chỗ Thiên An Lạc đang đứng. Khi nghe họ gọi, Thiên An Lạc không tỏ ra bất ngờ, như thể đã đoán trước được chuyện này. Ánh mắt cậu thoáng lóe lên một tia tinh nghịch, khóe môi cong nhẹ thành nụ cười bí hiểm.
"Ta biết ngay mà, kiểu gì cũng bị gia gia phát hiện." Cậu lẩm bẩm trong đầu, ánh mắt thoáng qua vẻ không cam tâm. Thiên An Lạc bước xuống cây, chỉnh sửa lại quần áo cho gọn gàng rồi đi theo người hầu về Trưởng Lão Điện. Dọc đường, cậu đã nghĩ đến một "kế sách" để tránh khỏi một trận trách mắng mà cậu chắc chắn sẽ xảy ra.
Khi vừa đến cửa Trưởng Lão Điện, Thiên An Lạc đã giả bộ ngáp một cái thật dài, sau đó nhìn hai người hầu bằng vẻ mặt uể oải:
“Ta tự nhiên thấy buồn ngủ quá, chắc là do leo cây mệt. Các ngươi giúp ta báo lại với gia gia rằng hôm nay ta mệt, lần sau ta sẽ đến gặp ông nhé.”
Dứt lời, không đợi người hầu kịp phản ứng, Thiên An Lạc nhanh chân chạy về phòng mình. Cậu vừa đi vừa nghĩ:
“Hừm, tránh được một lần mắng mỏ cũng tốt. Dù sao gia gia cũng không nỡ giận lâu.”
Người hầu nhìn theo bóng cậu biến mất sau dãy hành lang, không biết nên cười hay khóc. Dù sao, lệnh của Trưởng Lão vẫn phải thực hiện, nên họ đành quay lại báo cáo với Thiên Đạo Lưu, mang theo lời nhắn đầy khéo léo mà tiểu chủ đã nhờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play