Ánh sáng đầu ngày vừa chạm đến đường chân trời, những tia nắng nhạt len lỏi qua cửa sổ, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Thiên Nhận Tuyết đã đứng trước phòng của Thiên An Lạc từ sớm. Cô đưa tay lên gõ cửa, tiếng gõ vang lên dồn dập, giọng nói đầy sức sống vang vọng:
“An Lạc, đệ dậy chưa?”
Bên trong phòng, Thiên An Lạc đang chìm sâu trong giấc mộng. Tiếng gọi bất ngờ làm cậu nhăn mặt, lẩm bẩm vài câu không rõ rồi mơ màng ngồi dậy. Cậu bước loạng choạng ra mở cửa, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, giọng ngái ngủ:
“Tỷ... sao tỷ lại ở đây?”
Thiên An Lạc trông thật buồn cười với đôi mắt lờ đờ, tóc tai rối bời như tổ quạ, khuôn mặt ngái ngủ toát lên vẻ bối rối. Thiên Nhận Tuyết nhìn cậu, không nhịn được bật cười:
“An Lạc, đệ quên rồi sao? Hôm nay chúng ta đi gặp mẫu thân mà!”
Giọng nói của cô đầy mong chờ, như thể chỉ cần nhắc đến việc gặp mẫu thân là đã đủ để xua tan hết mệt mỏi. Thiên An Lạc khẽ nhíu mày, hé mắt nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường. Kim giờ chỉ đúng con số 5, trong khi giờ hẹn của họ là 7 giờ sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play