Cậu nhịn không được tò mò, từ phía sau lưng người đàn ông thò đầu ra liếc trộm một cái, lập tức quay đầu đi, dạ dày như sóng cuộn biển gầm, bịt miệng cố gắng đè nén cảm giác buồn nôn xuống.
Nhiếp Uyên đứng trước mặt Kỷ Vô Hoan, mặt không cảm xúc, ánh mắt tỉ mỉ lướt qua đống thịt bầy nhầy trên mặt đất, tuy cũng nhíu mày, nhưng miệng lại không quên chế nhạo: "Đồ nhát gan."
Kỷ Vô Hoan ổn định sắc mặt tái nhợt: "Tôi chỉ không muốn nôn bữa tối vừa ăn ra thôi, đúng rồi, vừa nãy ở cầu thang có một khuôn mặt trắng bệch đấu các người có thấy không?"
"Mặt trắng bệch? Cậu thấy mặt luôn à?"
"Ừ." Kỷ Vô Hoan dường như vẫn còn để bụng chuyện Nhiếp Uyên vừa nói cậu điếc, dùng ánh mắt khinh miệt liếc đối phương một cái: "Bộ mù hay gì?"
"..."
Người trẻ tuổi bây giờ đều ngầu vậy sao?
Lâm Cương không biết rõ bọn họ lần đầu tiên tiến vào trò chơi này, vì sao lại có thể dứt khoát tiếp nhận cái thiết lập khủng bố này như vậy, nghe giọng điệu thậm chí còn có chút mới lạ.
Còn cả anh chàng cool ngầu kia, ánh mắt bình thản như đang nhìn đống thịt heo là sao vậy hả! Đầu bếp như tôi còn không có lĩnh ngộ sâu sắc như vậy đâu!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT