Từ lỗ khóa nhìn vào, người đàn ông kia trốn trong góc phòng bên trong, vẻ mặt kinh hãi nhìn thẳng về phía trước, chính là góc bên trái cửa phòng.
Ở đó có thứ gì, đến mức cậu ta nhìn thấy lại sợ hãi như vậy?
Con thở lớn bên này giả vờ an ủi cô gái bị dọa khóc vài câu rồi lại ngân nga bài hát thiếu nhi không tên rồi nhảy nhót đi mất, nó chạy đến bên bàn trà, ngồi xuống tự pha trà cho mình, uống hai ngụm rồi lại bưng chén ngủ luôn.
Nghe tiếng ngáy của nó, Kỷ Vô Hoan trong lòng khẽ động, cảm thấy đây là một cơ hội!
Cậu vươn tay ôm Nhiếp Uyên lại, nhỏ giọng nói: “Cô bé, cưng để mắt đến nó nhé.”
“Cậu làm gì?” Nhiếp Uyên vẫn bịt miệng Trứng Muối không dám buông tay, cu cậu còn tưởng là anh đang chơi với nó, vui vẻ ôm lấy cánh tay ba mình, hai cái chân ngắn nhỏ vui sướng lắc lư, cũng có hiệu quả ngăn cản ai đó xông lên đánh thỏ.
“Để anh lén xem xem.” Thanh niên hạ thấp giọng trả lời, cứ thế đi vào cậu khẳng định không dám làm, nhưng nhìn lại từ lỗ khóa chắc là không sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play