Chung Nham là tên của người đàn ông mặc vest kia.
“Ra ngoài rồi?” Kỷ Vô Hoan có chút bất ngờ: “Thật sự có thể ra ngoài được sao?”
Lâm Cương gật đầu, nhưng vẻ mặt lại không hề thoải mái, anh ta tiếp tục gõ chữ: “Nhưng rất có thể ông ta đã chết rồi.”
Lúc Lâm Cương đi qua vừa hay thấy ông ta trèo ra khỏi tường rào, còn bảo mọi người chờ một chút, ông ta sẽ đi báo cảnh sát đến cứu người, liền nhảy xuống, sau đó một tiếng kêu thảm thiết, như là gặp phải chuyện gì cực kỳ kinh khủng, tiếng kêu thất thanh liên tục, còn không ngừng kêu cứu mạng.
Cuối cùng cũng không biết ông ta chạy trốn hay là chết rồi, tiếng kêu càng ngày càng xa, rồi hoàn toàn biến mất.
Kỷ Vô Hoan: “Những người khác đâu?”
“Đều bị dọa sợ hết rồi, Mặt Sẹo đã trấn an bọn họ.”
Trong lúc làm những việc này, Kỷ Vô Hoan vẫn luôn dùng khóe mắt lén liếc nhìn nữ chủ nhân, cô ta như là không nghe thấy cũng không nhìn thấy gì, chỉ tập trung vào đứa con của mình.
Lại đợi một lát, Mặt Sẹo trở lại, sắc mặt hắn ta có chút khó coi, phía sau đi theo những người khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT