Con zombie kia bò trên trần nhà, miệng ngậm một cánh tay trắng hếu, phát ra âm thanh gặm xương, răng sắc nhọn như đang động đậy, máu tươi chảy xuống ào ào, tròng mắt xám xịt nhìn chằm chằm bọn họ, không khí tràn ngập mùi máu tanh và thối rữa.
"Răng rắc răng rắc..."
Nó dường như còn cười với bọn họ.
Khi Ba Lần trong tay Nhiếp Uyên lại bay ra, zombie nhả cánh tay kia ra, há miệng, bên trong lại toàn là răng nanh, giống như cá mập, chi chít mọc đầy cả khoang miệng. Nó nhanh chóng chui vào bóng tối, trên vách tường linh hoạt như một con nhện.
Rõ ràng bóng tối hoàn toàn không ảnh hưởng đến thị lực của nó.
"Mau ra ngoài!" Kỷ Vô Hoan thấy vậy lại kéo Nhiếp Uyên xông ra ngoài, thằng nhãi Đường Soái kia đã sớm chuồn mất dạng rồi.
May mà cả hai người đều không béo, chui qua khe cửa cũng rất trơn tru, không hề chậm trễ, chỉ là Nhiếp Uyên vừa đẩy Kỷ Vô Hoan ra ngoài, phía sau liền truyền đến tiếng kêu gào thảm thiết của quái vật, nó không kịp rút dao ra, trực tiếp vứt đèn pin đi, quay đầu lại đấm một quyền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play