Từ sau khi bước qua sinh nhật lần thứ hai mươi bảy, những nỗi bất an và lo lắng trước đó của Đồng Hi Bối như được phép màu xóa nhòa.
Chỉ là lớn thêm một tuổi, không có gì ghê gớm cả. Cô bắt đầu nhìn lại chính mình: mọi phương diện đều không tệ, tiền đồ phía trước rực rỡ vô hạn. Cô nghĩ đến A Nhạc, anh là người khiếm thị, bề ngoài có phần lôi thôi và uể oải, nhưng qua vài tháng tiếp xúc, Đồng Hi Bối nhận ra anh có rất nhiều nét đáng yêu, thú vị trong cuộc sống, khác hẳn với tưởng tượng ban đầu của cô rằng anh sẽ cứng nhắc, tẻ nhạt hay tiêu cực.
A Nhạc còn có thể sống tự do tự tại như thế, vậy thì Đồng Hi Bối, một người hoàn toàn khỏe mạnh, sao phải than vãn điều gì?
Chỉ là... A Nhạc đối với cô, vẫn luôn là một ẩn số. Đồng Hi Bối cảm thấy, có lẽ chính cô đang tự đốt cháy mình trong ngọn lửa mơ hồ này. Cô không còn là cô bé mười sáu, mười bảy tuổi nữa, đủ trưởng thành để hiểu cảm giác rung động là như thế nào.
Cô biết rõ mình đã bắt đầu có tình cảm với A Nhạc. Bởi vì cô luôn mong được gặp anh, mỗi dịp cuối tuần đều không hẹn mà đến Shining Coffee. Cô thích ở cạnh A Nhạc, dù hai người không nói gì, một người đọc sách, một người thả hồn theo mây, nhưng vẫn không hề thấy ngượng ngùng hay khó chịu.
Thỉnh thoảng khi A Nhạc không có mặt ở quán, Đồng Hi Bối lại cảm thấy có chút bất an, nhưng cô lại ngại không tiện hỏi Đường Phi hay Loan Loan. Những lúc như vậy, cô bắt đầu thấy bất mãn, thật không thể tin được trong thế kỷ 21 rồi nhưng vẫn có chuyện nhớ một người nhưng lại không thể tìm thấy họ.
Nhưng mà, Đồng Hi Bối vẫn còn đủ lý trí. Cô biết giữa mình và A Nhạc sẽ không có kết quả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT