Chương 16: Cổ thành
Dưới đáy kính đàm dường như chính là cổng thành của cổ thành. Vị trí mọi người hạ xuống đã rất gần mặt đất, chỉ thấy trên tường thành, cách một khoảng lại có một vị võ tướng mặc giáp đen sừng sững như cây tùng, tay cầm phương thiên họa kích, mặt mang mặt nạ sắt đen, chỉ chừa lại hai lỗ hổng nơi mắt.
“Là người thật sao?” Một người trong đám đệ tử Mặc Đan môn thì thầm. Những võ tướng ấy hoàn toàn bất động, ngực cũng không phập phồng, tựa như bộ khung sắt được chống đỡ bởi bộ giáp thép.
“Là người thật đấy. Các ngươi nhìn tay họ cầm binh khí, hiển nhiên đã chết từ lâu rồi.”
Ánh mắt của Nguyễn Thanh Tuyết vô cùng tinh tường. Những bàn tay lộ ra ngoài giáp sắt kia đã khô quắt, trong môi trường không có nước mà hóa thành màu nâu đen, da bọc xương, như bộ xương khô, vậy mà vẫn nắm chặt vũ khí, trông có vẻ vô cùng cứng cáp.
Nơi cả nhóm hạ thân chính là trước cổng thành, phía trên cổng có khắc hai chữ to bằng nét bút sắc lạnh: Cổ Mặc!
Không biết đã trải qua bao năm tháng, nhưng giờ nhìn lại, bút pháp vẫn cứng cáp hữu lực, từng nét như được chém khắc bằng mũi kiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT