Chương 14: Xuống đáy đầm
Có lẽ là nhờ có sự mở đường của Nguyễn Thanh Tuyết, việc Hoa Vũ Lâu và Long Tiểu Chi lần lượt thắp sáng các ngọn đèn lưu ly không còn gây kinh ngạc nữa, nhưng vẫn khiến người ta không khỏi ghen tị.
So với các tu sĩ khác, đệ tử Mặc Đan Môn mới thật sự bị kinh hãi. Phải biết rằng chiếc bè trúc này đã tồn tại từ vạn năm trước, tuổi đời và vai vế còn cao hơn cả tông chủ hiện tại. Mà trúc lại là một trong Tứ Quân Tử, vốn đã cao ngạo thanh khiết, vậy mà lần này lại để cả bốn ngọn lưu ly đăng đồng thời tỏa sáng — sự việc như thế e đã nhiều năm chưa từng xảy ra.
Sắc mặt Y Vũ càng thêm đặc sắc, tựa như bị ai đó giáng thẳng một quyền vào mặt, muốn hít thở cũng nghẹn lại nơi cổ họng, khó chịu vô cùng.
Sau khi tất cả tu sĩ đều thử qua một lượt, bè trúc tuy còn chỗ trống, nhưng không ai đáp ứng được điều kiện, đành để nó chở theo mấy người chầm chậm chìm xuống đáy đầm.
Bè trúc từ từ lặn xuống mặt nước. Bốn góc là bốn ngọn đèn lưu ly phát ra quầng sáng xanh biếc dịu dàng, do linh lực duy trì. Màng chắn tròn phủ lấy bè trúc có sắc lục nhạt, bán trong suốt, còn nước trong đầm thì trong vắt không gợn, tầm nhìn vô cùng rõ ràng.
“Chư vị đạo hữu có thể yên tâm nghỉ ngơi. Tấm chắn này có thể giúp thở dưới nước, cũng có một phần năng lực phòng hộ.” Người lên tiếng là Mặc Thanh Hàn, một trong ba đệ tử xuống nước của Mặc Đan Môn, cũng là người có tu vi cao nhất trong ba đệ tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT