Định Bình phủ vẫn náo nhiệt như mọi ngày, chỉ là A Đồng hôm nay lại rất ngoan ngoãn, mắt nhìn thẳng, lặng lẽ đi theo Hứa lão nhân về phía trước.
A Đồng âm thầm tự nhủ trong lòng: không có tiền, không thể tham lam! Mấy món kia màu sắc đẹp quá, nhìn thôi đã thấy ngứa ngáy, mùi thơm đến mức chảy cả nước miếng, nhưng mà... phải nhắm mắt làm ngơ, nhắm mắt làm ngơ thôi!
Hứa lão nhân bán củi xong liền dẫn A Đồng đến y quán, đón con trai yếu bệnh của mình. Thế nhưng hai người còn chưa tới nơi, đã thấy giữa ngã ba đường lớn bằng phẳng phía trước phủ nha, một đoàn quan sai đang gõ chiêng hô lớn mở đường, cuối cùng dừng lại trước cửa nha môn, nhanh nhẹn dán lên bảng cáo thị. Dân chúng xung quanh ùn ùn kéo tới xem, còn có cụ già râu bạc đọc to từng chữ cho người bên cạnh nghe.
A Đồng chưa từng thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, bèn tò mò rướn cổ chen vào giữa đám đông. Hứa lão nhân thấy vậy chỉ biết lắc đầu cười, không theo chen náo nhiệt, xoay người tiếp tục đến y quán. Nhưng vừa tới cửa, liền nghe hai tiểu nhị bên trong thở dài bàn tán.
“Haiz, biên quan căng thẳng rồi, lại bắt đầu trưng binh nữa, không biết có đánh tới nơi không.”
“Ngươi không thấy bảng cáo thị ghi rõ à, Trấn Quốc tướng quân đã đến Chiêu Thành, vừa tới đã xử chém mấy chục tên tham quan để chỉnh đốn quân phong.”
“Cũng may mà có đại tướng quân trấn giữ, nếu chiến sự bùng lên thật thì cũng không đến mức hoảng loạn. Tướng quân ấy là cô nhi của tiên Thái tử, cũng là nghĩa tử của đương kim Thánh Thượng, tất nhiên sẽ làm theo di chí tiên hoàng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT