Vài hôm sau, quan giám thuế kiêm giám sát khai khoáng Vương Bổng quả nhiên đã tới đúng thời hạn.
Vừa đặt chân tới Hồ Quảng, Vương Bổng mặc trong áo đỏ nhạt, ngoài khoác áo mãng bào, đầu đội mũ cánh quạt gắn minh châu, vênh váo nghênh ngang vào phủ Tổng đốc Hồ Quảng diện kiến Bùi Thận, mở miệng đã nói: “Mời Bùi đại nhân lập tức cấp cho ta ba nghìn binh mã, mở mỏ Thanh Sơn.”
Một tên chó mèo nào chỉ cần động cái miệng là dám đòi hắn ba nghìn quân?
Bùi Thận cười lạnh trong lòng, ngoài mặt vẫn ôn hòa: “Vương đại công, không phải ta không chịu đâu, chỉ là phu mỏ vốn cực khổ, thường dùng tù nhân sung vào. Lính trong tay ta đều là con cháu nhà lương thiện, sao có thể đưa đi làm phu mỏ?”
Dường như Vương Bổng chẳng buồn để tâm, cười tươi rói: “Dĩ nhiên không phải bắt binh đi làm phu mỏ, như vậy chẳng phải phí nhân tài hay sao?”
Bùi Thận giả vờ không hiểu: “Vậy đại công định dùng binh làm gì?”
Dùng binh để ép thu thêm thuế, dò xét nhà giàu, tiện tay làm vài việc mờ ám chứ còn gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT