Thấy nàng lặng im, Bùi Thận bèn cười: “Thực ra Hàng Châu chưa phải nơi ngắm triều hay nhất. Nếu muốn xem phải tới Yên Quan, Hải Ninh. Nơi ấy có đoạn đê biển, ngắm triều mới thực tuyệt. Đợi sang năm, ta sẽ đưa nàng đi Hải Ninh xem triều.”
Thấy hắn quyết ý, tuyệt không cho mình ra ngoài ngày mười tám, Thẩm Lan liền hừ nhẹ: “Nếu ngươi sợ ta gặp chuyện thì cứ điều bảy tám chục thị vệ, vây kín lấy ta là được.”
Nghe nàng chủ động đòi thêm hộ vệ, chẳng giống như có ý bỏ trốn mà quả thực chỉ muốn đi xem triều, Bùi Thận yên tâm hơn, vừa cười vừa trách: “Dạo này bận túi bụi, đào đâu ra từng ấy người cho nàng.” Chỉ cần không cho nàng đi ngắm triều là xong.
Nghĩ đoạn, Bùi Thận liền cười hỏi: “Món trứng hấp hải sản hôm nay ngon không?”
Thẩm Lan thấy hắn đổi đề tài, bèn cũng giả bộ hờn giận, hừ khẽ một tiếng rồi mới gật đầu: “Mùi vị cũng không tệ.”
Hai người lại chuyện trò dăm câu, Bùi Thận dùng xong bữa, rồi đi tắm rửa nghỉ ngơi.
Ngày mười bảy tháng tám, Thẩm Lan ngoài mặt đồng ý Bùi Thận sẽ không đi ngắm triều nhưng vẫn ra phủ như thường lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT