“Thật là vô vị.” Thẩm Lan lắc đầu: “Còn không bằng để ta ra ngoài đi dạo một chút.”
Bùi Thận liếc nàng một cái, thấy mặt mày nàng trắng như tuyết, trắng bệch không có chút huyết sắc. Hắn nghĩ, có lẽ là do chút sức lực vừa mới hồi phục ở Bùi phủ đã bị hành trình tiêu hao hết rồi.
“Giờ này ra ngoài làm gì?” Bùi Thận kéo chăn mỏng lại quấn nàng thật chặt: “Thân thể nàng vốn đã không tốt, hãy uống thuốc dưỡng sức cho tốt, qua mùa đông này, khi sức khỏe nàng khá hơn, ta sẽ dẫn nàng ra ngoài chơi.”
Thẩm Lan thất vọng, nếu không ra ngoài làm sao tìm được cơ hội.
“Ngươi bận rộn như vậy, khi nào mới có thời gian dẫn ta ra ngoài chơi?” Nói xong, Thẩm Lan cẩn thận thử hỏi: “Hay là ta tự dẫn vài người ra ngoài đi dạo một chút nhé?”
Bùi Thận nào chịu để nàng rời khỏi tầm mắt, nghe nàng nhắc đi nhắc lại việc ra ngoài, trong lòng đã không vui, chỉ nói với giọng cảnh cáo: “Ngoài kia đang có giặc Oa, nàng đừng có đi lung tung.”
Thẩm Lan thầm nghĩ, ngươi vừa nói mùa đông giặc Oa cũng không thích ra ngoài đánh nhau, giờ lại lấy giặc Oa ra để nói, thật mâu thuẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play