Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lan mở cửa sổ thông gió, thấy chiếc thuyền nhỏ đậu đêm qua đã biến mất, trên sông khắp nơi đều là thuyền bè, sớm đã không phân biệt được là chiếc nào.
Trong lòng Thẩm Lan càng thêm nặng trĩu, chỉ thầm than đối phương tỉ mỉ. Nàng ngắm cảnh một lúc, cười tươi đóng cửa sổ rồi tự mình ra ngoài tìm Dương Duy Học.
Thẩm Lan đi được một đoạn, cẩn thận lưu ý mới cảm thấy phía trước và phía sau đều có người theo dõi gắt gao, nàng biết rằng cuộc thử nghiệm ngày hôm qua có lẽ đã khiến đối phương nghi ngờ và đã tăng cường theo dõi.
Thực ra, cách tốt nhất hiện nay là đóng cửa không ra ngoài, trì hoãn vài ngày để làm đối phương mất cảnh giác rồi tìm cơ hội trốn thoát. Nhưng Thẩm Lan không biết khi nào họ sẽ hành động, đang tranh thủ thời gian, làm sao dám dùng cách này?
Nàng thong thả đi dạo, cuối cùng cũng đến được Dương phủ ở Hồng Kiều.
Dương phủ là một đại gia tộc ở Tô Châu, trước cổng có ba bia đá Tiến sĩ cập đệ, mặt tiền hướng Đông, rộng bảy tiến, đầu thú chạm khắc bằng sơn đỏ, sảnh lớn và phòng rộng rãi.
Nàng không có thiếp mời, đến một cách bất ngờ nhưng người gác cổng phủ biết nàng là bằng hữu của thiếu gia nhà mình, liền cung kính nói: “Vương công tử, hôm qua thiếu gia thi xong, chỉ ngủ mê mệt ở nhà. Lão gia dặn dò, chỉ nói mọi việc không cần làm phiền ngài ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play