Kể từ lần gặp mặt đó, đã hơn nửa tháng Bùi Thận không đến, Thẩm Lan coi như hắn đã hết hy vọng, không còn nhắc đến người này nữa, chỉ yên lặng sống cuộc đời của mình.
Ngày hôm đó đã là mùng ba tháng năm, giữa mùa hè, hoa lựu mới chớm nở, hoa thược dược đang độ khoe sắc.
Thẩm Lan rảnh rỗi, đang đọc Đông Hiên Bút Lục, vừa đọc được một lúc, khẽ ngẩng đầu lên thì chợt thấy Triều Sinh đang ngồi trên thảm len trải sàn trúc báo bình an, ném khối xếp hình trong tay xuống, chăm chú nhìn nàng.
Gần đến Tết Đoan Ngọ, đáng lẽ là lúc Triều Sinh được thỏa sức vui chơi nhưng dư âm của giám sát khoáng sản và thu thuế tiền nhiệm vẫn chưa qua, giám sát khoáng sản và thu thuế mới Đặng Canh đã đến từ hai ngày trước.
Vẫn chưa biết Đặng Canh có tính tình thế nào, Thẩm Lan đâu dám cho Triều Sinh ra ngoài? Nàng liền mỉm cười vẫy tay với Triều Sinh: "Triều Sinh, mùng năm tháng năm là Tết Đoan Ngọ, mùng bảy là sinh nhật con, con có muốn quà gì không?"
Triều Sinh đứng dậy, vừa đi về phía Thẩm Lan, vừa nghiêm túc suy nghĩ. Nửa ngày sau, cậu nhào vào người Thẩm Lan: "Con không muốn gì cả ạ."
Thẩm Lan có chút khó xử. Triều Sinh không thiếu ăn, không thiếu mặc, đồ chơi cũng không thiếu, nếu muốn tìm món cậu nhóc thích thì quả thực có chút khó khăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT