Trận đấu bóng rổ bắt đầu, khán giả trên khán đài vốn dĩ không phải lần đầu tiên thấy Hoắc Minh Tụng chơi bóng, ai cũng biết cậu ta đánh bóng rất hay, nhưng biểu hiện mạnh mẽ đến mức này thì vẫn là lần đầu. Suốt cả trận hầu như chẳng chuyền bóng cho ai, cầm bóng tự phá vỡ hàng phòng ngự đối thủ rồi trực tiếp úp rổ, phô diễn kỹ thuật cá nhân là chính.
Cuối cùng, đội Hoắc Minh Tụng thắng áp đảo. Bất quá, cho dù thắng thì đồng đội bên kia cũng chẳng có cảm giác gì nhiều, bởi cả trận hầu như Hoắc Minh Tụng ôm trọn hết, họ cũng chẳng tham gia được bao nhiêu.
An Vũ cầm áo lau mồ hôi trên mặt, hỏi:
“Làm sao vậy, tự nhiên tâm trạng không tốt?”
“Không có.” Hoắc Minh Tụng thề thốt phủ nhận, thản nhiên ném bóng thêm vài cái.
Tâm trạng không tốt sao, ha… Anh hoàn toàn chẳng cần phải như vậy. Chỉ là một kẻ lừa đảo thích lên mạng dùng tài khoản giả làm nữ sinh mềm mại mà thôi… Nghĩ kỹ lại, anh đặt quá nhiều sự chú ý lên người Cố Triều Ngọc, cho dù thật sự nhàm chán thì cũng chẳng cần thiết phải lãng phí thời gian như vậy.
Đúng, lãng phí thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT