Những lời này, từng chữ từng câu Hoắc Minh Tụng đều nghe rất rõ. Anh còn muốn nghe thêm vài lần nữa, nhưng lại không nhịn được mà lo lắng, sợ bản thân cứ quấn quýt hỏi mãi sẽ khiến người này đột nhiên đổi ý, mà trái tim yếu ớt của anh thì thật sự chịu không nổi.
Khóe miệng Hoắc Minh Tụng bất giác cong lên thành một nụ cười sung sướng:
“Tôi biết mà.”
Ngay sau đó, hắn liền nói đến chuyện trên mạng đang công kích Cố Triều Ngọc:
“Yên tâm, tôi lập tức gửi thông báo giải thích cho bọn họ biết, không phải là em lừa tiền, mà là tôi vui lòng cho em tiền. Chúng ta ngoài đời thật đã quen biết, còn đang bên nhau.”
Đến câu cuối cùng, giọng anh rõ ràng trở nên nhẹ nhàng, gần như không chờ nổi mà muốn công bố cho cả thiên hạ biết.
“Đợi đã.” Cố Triều Ngọc giơ tay, ngăn Hoắc Minh Tụng mặc sức tưởng tượng. Nếu nói vậy thì chẳng khác nào làm lệch hẳn mạch cốt truyện. "Trước hết đừng vội làm sáng tỏ, kể cả chuyện em và anh đang quen nhau, cũng không cần nói với người khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT