Tiêu thị xưa nay thân thể yếu ớt, hay sinh bệnh, thân thể vẫn luôn do Hồ tiểu lương y chăm sóc. Thấy Hồ tiểu lương y cũng không có biểu hiện gì khác thường, người hầu hạ bên dưới liền thành thật đi sắc thuốc. Thậm chí không báo cho Cảnh vương, bởi vì họ đều hiểu rõ, cho dù biết Tiêu thị ốm đau, Cảnh vương cũng sẽ không đến.
Huống chi Tiêu thị một năm có một nửa thời gian đều bệnh, người bên dưới đã sớm quen.
Tiêu thị sắc mặt tái nhợt dựa vào giường, được bà vú Lý ma ma hầu hạ ăn canh thuốc.
"Bà vú, ngươi nói ta làm Cảnh vương phi rốt cuộc là cái gì, ngay cả thái giám chết bầm cũng dám lên đầu ta giương oai!" Nói xong câu đó, Tiêu thị liền ho khan.
Tiêu thị năm nay 24 tuổi, nhỏ hơn Cảnh vương một tuổi. Mặt trái xoan, dáng vẻ đoan trang xinh đẹp. Bởi vì thể chất yếu đuối nên luôn ốm đau, trên mặt lộ ra vài phần bệnh khí và vẻ tái nhợt.
Trần ma ma giúp nàng xoa dịu một hồi, lại hầu hạ nàng uống một chút nước, mới thở dài nói: "Vương phi, người không cần nghĩ nhiều, dưỡng thân thể cho tốt là được, những chuyện khác không cần nghĩ quá nhiều."
Tiêu thị đương nhiên hiểu ý trong lời nói của Trần ma ma, trong lòng vừa tức vừa uất nghẹn. Nước mắt đột nhiên chảy xuống, "Ta đã nhận sai còn chưa rõ sao? Vì sao cứ không tha thứ cho ta!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT