Nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ lướt qua như bay, Lâm Mộ cẩn thận đưa tay sờ sau cổ.
Cảm giác đau rát khiến cậu buộc phải rút tay lại, không dám chạm vào nữa.
Không lấy được khối ngọc, còn bị Phong Mạch cắn đến chảy máu.
Gương mặt trắng trẻo phủ đầy u sầu, Lâm Mộ có cảm giác như sống cũng chẳng còn gì để lưu luyến.
Cậu chỉ muốn lấy lại khối ngọc, rời khỏi Phong Mạch thật xa, sống cuộc sống của riêng mình, sao lại khó đến vậy?
Chỗ ghế lái, Phong Mạch đeo kính râm, điều khiển xe. Kính râm che mất hơn nửa gương mặt tuấn tú, nhưng vẫn không giấu được vẻ lạnh lùng.
Tốc độ xe rất nhanh, gần như là mức độ đua xe. Lâm Mộ lúc đầu còn thấy hơi khó chịu.
Nhưng cậu từng gặp qua nhiều tài xế kỹ năng lái xe kém, mặt đường bằng phẳng cũng có thể lái ra cảm giác xóc nảy.
Phong Mạch tuy chạy rất nhanh, nhưng lái xe lại rất vững. Vì vậy, Lâm Mộ dần dần cũng thích nghi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play