Trốn trong tủ, Lâm Mộ không dám thở mạnh.
Cửa phòng bị mở ra, tiếng bước chân lộn xộn vang lên, nghe chừng không ít người, cậu lặng lẽ dịch người vào sâu hơn trong tủ, nhưng chỗ chỉ có bấy nhiêu, cũng chẳng trốn đi đâu được.
Vừa bước vào, Phong Mạch nhìn thấy căn phòng rõ ràng có dấu vết bị lục lọi, hơi lộn xộn. Bước chân hắn khựng lại vì choáng, mượn men say, “Rầm” một tiếng đóng sập cửa, nhốt hết người phía sau ở bên ngoài.
Mấy người cùng nhau đưa Phong Mạch say rượu lên lầu. Nhìn hắn bước đi loạng choạng, còn cố cứng miệng bảo mình có thể đi được, nhưng rốt cuộc vẫn cần người dìu mới lên nổi.
Ngoại trừ Phong Cổ, trong lòng những người còn lại đều có chút khinh thường vị gia chủ Phong gia mang vẻ ngoài nho nhã này. Quả nhiên giống như vẻ ngoài, là một tên thư sinh yếu ớt uống vài chai rượu đã chịu không nổi.
Tựa người vào cửa, Phong Mạch xoa xoa ấn đường. Tuy những loại rượu đó không đến mức khiến hắn say đến không đi nổi, nhưng năm sáu chai rượu mạnh đổ xuống bụng, cũng khiến hắn thấy hơi khó chịu.
Mấy người kia rõ ràng cố ý. Hắn là người uống nhiều nhất, bình thường không hay uống rượu, mọi chuyện đã bàn xong thì chẳng cần thiết phải uống thêm. Liền giả vờ say để lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play