Ngồi trên chiếc ghế ở đầu ruộng, Lâm Mộ vẫn cùng Dư Anh và Bạch Miểu Miểu làm việc.
Đã sáu ngày trôi qua, 20 mẫu ruộng giờ đã gieo được gần 5 mẫu, tốc độ này đối với ba người bọn họ mà nói đã là rất tốt rồi.
Mỗi cây mầm non đều cần họ dùng dị năng để thúc sinh, mỗi tối trở về thì thể lực đã cạn kiệt, dị năng cũng tiêu hao sạch sẽ chẳng còn lại chút nào.
Nếu không phải vì Lâm Mộ lỡ mất một ngày rưỡi, tiến độ vốn dĩ có thể nhanh hơn chút. Có điều nhờ có Phong Mạch ở đây, chẳng ai dám nói gì.
Không phải cậu không muốn đến, mà là cơ thể căn bản không chịu nổi. Những dấu vết trên cổ, trên người đều quá rõ, cổ áo cũng không che được, vết bầm quá sâu. Hơn nữa dị năng trị liệu của Lâm Mộ hiệu quả không cao.
Vết thương cậu gây ra trên cổ tay Phong Mạch cũng chỉ mới lành được một ít, vẫn cần phải băng bó. Vì vậy chỉ việc xử lý vết bầm thôi cũng đã khiến cậu mất gần nửa ngày.
Trong 5 mẫu đất, những cây mầm đung đưa theo làn gió, lá non xanh mướt, trông vô cùng bắt mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT