Các dị năng giả xung quanh dần tản đi, chứng kiến cảnh vừa rồi, ai nấy đều có chút ngượng ngùng.
Còn Tuy Tâm phía sau, khi nhìn thấy Phong Mạch ôm lấy Lâm Mộ, khóe mắt lập tức đỏ lên.
Trên chiếc cổ trắng nõn của cậu ta vẫn còn vết thương, vậy mà Phong Mạch lại chẳng buồn để ý, trong lòng cậu ta càng tủi thân.
Phong Cổ cùng hai người của Phong gia nhanh chóng chạy tới, thấy cảnh tượng trước mắt liền lập tức ra lệnh cho người bắt đầu tìm kiếm và vận chuyển vật tư.
Hắn khẽ vẫy tay với Tuy Tâm, ra hiệu cậu ta rời khỏi nơi này. Trên gương mặt kiên nghị của Phong Cổ hoàn toàn không có biểu cảm gì, cứng nhắc và trầm lặng.
Không nhận được dù chỉ một ánh nhìn từ Phong Mạch, cho dù trong lòng có không cam tâm đến đâu, Tuy Tâm cũng không muốn tự chuốc lấy mất mặt. Trước khi rời đi, cậu ta liếc nhìn Lâm Mộ, ánh mắt có chút kỳ lạ và phức tạp.
Phong Cổ ra lệnh cho hai người đứng gác ở lối vào nơi đoàn xe tiến vào, đồng thời chỉ huy đoàn xe đi theo một con đường khác, để chừa không gian bên này lại cho gia chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT