Vân Thư Ninh đứng ở cửa, dù thân thể vẫn giữ thẳng, nhưng ai nhìn vào cũng thấy rõ sự yếu ớt của cô.
Sắc mặt cô tái nhợt bất thường, môi không có chút máu, cả người trông giống như được nặn ra từ tuyết.
Cô chớp mắt một cách mệt mỏi:
“Úc tổng, Hạ tổng, hai người tìm tôi có việc gì à?”
“Thật ra thì...”
"Sao, không có chuyện gì thì không được tìm cô chắc?" Úc Thành nhìn cô lúc này cứ như một món đồ pha lê, chạm nhẹ là vỡ, trong lòng bỗng dâng lên sự bực bội khó hiểu. Hắn không đợi Hạ Thần nói hết đã cất giọng mỉa mai.
Chỉ nghe giọng hắn thôi cũng đủ thấy giống như người đến nhà đòi nợ.
"Úc tổng, nếu anh không có chuyện gì thì mời anh rời đi." Hạ Thần tiến lên hai bước, chắn tầm nhìn của hắn ta với Vân Thư Ninh. “Công việc ở Úc thị bận rộn như vậy, anh nên quay lại làm việc đi thì hơn.”
"Người nên bận chắc là Hạ tổng mới đúng." Úc Thành cũng tiến lên đối đầu. “Tôi không có bạn gái như anh, khỏi cần dành thời gian mỗi ngày để chăm sóc nửa kia.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT