Khi thấy Vân Thư Ninh đã vào phòng, dì Lý liền gọi điện cho Hạ Thần:
“Cậu Hạ à, Vân tiểu thư trông thật sự rất đáng thương. Hôm nay trời lạnh buốt mà cô ấy chỉ mặc mỗi cái áo mỏng dính, tôi mặc đồ mùa thu còn dày hơn cô ấy. Nhìn cô ấy, tôi lại nhớ con gái tôi. Bằng tuổi nhau mà cô ấy sống còn khổ hơn một người đã ngoài năm mươi như tôi.”
"Da mặt không chút huyết sắc, người thì gầy đến mức nhìn phát sợ. Rõ ràng là chẳng ăn uống gì ra hồn…" Giọng dì Lý nghẹn ngào, đầy xót xa.
Hạ Thần đứng bên cửa sổ sát đất, nghe giọng dì Lý từ đầu dây bên kia, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Nếu suốt thời gian qua, mục tiêu sống của Vân Thư Ninh là báo thù cho chú của hắn, vậy thì mấy ngày trước hắn đưa cô xem bằng chứng chứng minh chú hắn vô tội, hẳn là một cú đả kích quá lớn.
Một người mà đánh mất mục tiêu sống… chẳng khác gì cái xác không hồn.
“Dì còn thấy tay cô ấy có vết bầm tím, nhìn là biết bị người khác siết mạnh, nhưng cô ấy chẳng nói gì cả...”
Nghe đến đây, Hạ Thần mở mắt ra, ánh mắt sắc lạnh:
“Dì Lý, chuyện này dì đừng lo, để cháu điều tra.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT