“Không buồn ngủ.” Nghe thấy câu hỏi của anh, Vân Thư Ninh quay đầu, trừng mắt nhìn anh: “Một chút cũng không buồn ngủ.”
Nói xong, cô cố nén cơn ngáp suýt bật ra, khóe mắt rơm rớm nước.
Cô không hề biết, dáng vẻ của cô lúc này trông chẳng khác gì một học sinh trong lớp cố chống lại cơn buồn ngủ dưới ánh nhìn nghiêm khắc của thầy giáo, chỉ đành trừng lớn mắt ra sức tỉnh táo.
Nhìn thế… đáng yêu vô cùng.
Quãng đường nói dài cũng chẳng dài, chưa đến nửa tiếng đã đến nơi.
Vân Thư Ninh dừng tay định mở cửa, quay lại nhìn người đàn ông vẫn theo cô đến tận cửa, gương mặt lộ vẻ nghi hoặc.
“Sao thế?” Bị ánh mắt cô nhìn chằm chằm, Hạ Nghiễn hơi nhướng mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT