Người trong các thương nhân từ sớm đã nhận được tin, hôm nay quan nha sẽ đến thị sát, ai nấy đều mang ra tuyệt chiêu của mình.
Cố Ngọc đi theo phía sau  Tiêu Dao Vương, vừa bước vào liền trông thấy hai vị chưởng quỹ của Linh Lung Các và Nghê Thường Phường – đều là sản nghiệp dưới tay nàng. Hai người kia là kẻ lanh lợi, thấy nàng cũng giả vờ không quen biết.
Lúc ở quan nha, nàng chỉ bảo ra những con số như mười vạn, hai mươi vạn, năm mươi vạn đều là lời nói đã dè dặt. Đến khi tin tức chiêu thương chính thức truyền đến các thương hành, bèn như dê rơi vào bầy sói – ai nấy đều thèm khát một miếng thịt.
Đối với thương nhân, đây là một cơ hội ngàn năm có một. Sĩ – nông – công – thương, từ xưa đến nay thương nhân luôn bị xếp chót, nếu có thể được tầng lớp sĩ phu thay họ tuyên truyền thì địa vị của họ cũng sẽ được nâng lên đáng kể.
Quân Trạch ngồi chễm chệ trên vị trí thượng tọa, chưởng quỹ của Minh Hương Trai là người có mắt nhìn, dâng trà lên trước:
“Vương gia, đây là Vạn Xuân Ngân Diệp, xuất xứ từ Kiếm Nam. Nước trà như cam lộ, hương thơm thanh khiết, vị ngọt mát lành, dùng để giúp học sĩ thanh đàm thì quả là hợp nhất.”
Thấy chưởng quỹ của Minh Hương Trai lên trước, các chưởng quỹ khác cũng không cam lòng kém cạnh, vội vây quanh lấy Quân Trạch.
Quân Trạch phóng mắt nhìn qua đám đầu người đen kịt, thấy Cố Ngọc đang một mình an tọa bên dưới, không bị ai quấy rầy, nhấp một ngụm trà, ăn một miếng điểm tâm, ung dung tự tại, liền mở miệng:
“Các vị chưởng quỹ, bản vương chỉ đến giám sát việc chiêu thương này theo phân phó của Hộ bộ, người có quyền quyết định thật sự chính là Cố thế tử ngồi bên cạnh kia.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play