Liên tiếp mấy ngày liền, Cố Ngọc bận rộn ở quan nha đến mức chân không chạm đất. Trương thượng thư đã viết tấu chương theo đề xuất của nàng dâng lên, hoàng thượng rốt cuộc cũng phê chuẩn, truyền đến hai tin tức.
Tin tốt là, hoàng thượng xem qua tấu chương của Trương thượng thư, khen ngợi hết lời về ý tưởng chiêu thương của Cố Ngọc.
Tin xấu là, hoàng thượng cũng điều luôn Tiêu Dao Vương đến Lại bộ, cùng giám sát việc chiêu thương cho buổi đàm đạo.
Cố Ngọc vừa bước vào nha môn, thấy Trương thượng thư mặt cười nhăn nheo liền lập tức quay đầu rời đi.
“Hiền điệt, hiền điệt khoan hãy đi!” Trương thượng thư già nhưng vẫn khỏe, ba bước hai bước đuổi kịp nàng, vừa đi vừa nói:
“Ý tưởng chiêu thương là do hiền điệt đưa ra, vậy để hiền điệt phụ trách hẳn sẽ nhanh chóng hơn.”
Cố Ngọc trán đầy hắc tuyến. Vì muốn nàng nhận lời, Trương thượng thư đổi luôn cách xưng hô từ “thế điệt” thành “hiền điệt”. Nàng chắp tay nói:
“Thế thúc, kế hoạch cụ thể chúng ta đã bàn bạc thỏa đáng, chỉ cần chư vị đại nhân tuần tự thực hiện là được. Vãn bối còn đang bận kiểm kê sổ sách từ dịch trạm chuyển đến, không tiện trò chuyện nhiều với thế thúc.”
Trương thượng thư mặt mũi cũng chẳng màng giữ, kéo lấy tay áo nàng không buông:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play