“Cảm ơn cô Quan.” Hoàn Nhan Thương nở một nụ cười ngọt ngào.
Đợi mẹ Quan bắt đầu cầm đũa, những người khác trên bàn mới bắt đầu cầm đũa ăn cơm. Tô Ngọc không lên bàn ăn cơm, cô ta đang đút cháo cho Tiểu Phúc Tướng, chỉ có Tô Nhu ăn cùng với nhà họ Quan.
“Chị, lần sau chị ra ngoài có thể dẫn em theo không? Em cũng đã thức tỉnh dị năng rồi. Một dị năng rất kỳ lạ.” Lời của Quan Đồng khiến Quan Niệm dừng động tác trên tay.
“Dị năng gì vậy?” Cô nhớ vào thời điểm này kiếp trước Quan Đồng vẫn chưa thức tỉnh dị năng.
“Mỗi ngày có thể sao chép một món đồ. Cảm thấy rất vô dụng.” Dị năng của Quan Đồng là sao chép. Bây giờ là giai đoạn đầu, mỗi ngày chỉ có thể sao chép một món đồ.
Quan Niệm nghe vậy liền mở to mắt nhìn Quan Đồng, dường như có chút không nhận ra cô em gái này. Cô nhớ kiếp trước cũng có người thức tỉnh dị năng này.
Nhưng hình như mỗi ngày có thể sao chép mười món đồ. Cô gái đó rất bí ẩn, cô cũng chỉ gặp một lần ở căn cứ Quan Sơn. Cô ta đeo một chiếc mặt nạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play