Chỉ là thời tiết bây giờ quá lạnh, nhờ có lương thực cứu tế nên số người chết đói chỉ chiếm số ít, còn nhiều người chết cóng hơn.
“Niệm Niệm, em lợi hại quá.” Quan Giản vừa đến cửa nhà đã bắt đầu gọi.
“Con ngửi thấy mùi mà về đúng không. Vừa khéo mẹ đang hầm canh gà.” Gà mẹ Quan bắt trong không gian của Quan Niệm.
“Mẹ, lúc con ở nhà, con không thấy mẹ hầm gà. Con phải ghen tị đấy.” Quan Giản giả vờ ghen tị.
“Con không biết sao thịt quý như thế nào à. Không phải mẹ đợi cả nhà đông đủ rồi mới ăn sao.” Từ khi Quan Niệm đi, mẹ Quan không động đến đồ ăn có thịt trong nhà. Mỗi ngày đều cho Quan Giản và Quan Đồng ăn rau.
“Anh về rồi à. Cởi áo khoác ra nhanh. Ướt hết rồi kìa.” Khi Quan Niệm về, nhà họ Quan không bật lò sưởi, xem ra lượng điện tích trữ trước đó không đủ.
Cô liền lấy một bao than từ trong không gian ra, nhóm một chậu than. Tay của Quan Đồng và mẹ Quan bị cóng cứng, lúc này mới có chút ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT