"Con xem thử chỗ này, giữa Lạc Châu và Nghi Châu không có núi sông mà là một vùng đồng bằng rộng lớn. Chính vì thế, nửa năm trước đại quân Anh Tổ của Nghi Châu mới có thể đánh thẳng một mạch đến An Mộc, buộc lão tướng quân Lộ phải điều quân tử thủ châu phủ, lơ là phòng thủ biên giới Tú thành và Lâm thành, bị quân Tây Lương tập kích."
"Sau đó Lâm thành đổi chủ mấy lần, dân trong thành bị cướp bóc tàn khốc, hơn nữa vận tải đường thủy bị cắt đứt, lương thảo không kịp tiếp tế. Vì thế Lạc Nam Chi không thể trú quân lâu dài ở đó được."
"Còn quân địch Tây Lương xuất phát từ Tú thành lại có thể đi khắp nơi, dễ dàng vây khốn Lạc Nam Chi ở Sa Đường."
Cả đống thứ phức tạp như vậy.
Thiệu Tiêu Lăng nghi ngờ, cháu trai của hắn ta có hiểu được không?
Nhưng chỉ thấy tiểu công tử Thiệu Minh Nguyệt nghe cực kỳ chăm chú, gật đầu liên tục.
Không chỉ gật đầu còn tiếp lời: "Chính vì thế chúng ta mới phải nhanh chóng xuất binh, đầu tiên chiếm Phủ Thanh sau lấy Tú thành, chỉ cần chiếm được Tú thành là có thể chặn đứt liên lạc giữa Tây Lương và Nghi Châu. Nếu không một khi quân Tây Lương từ Phủ Thanh đánh xuống phía nam, công phá An Thành, châu phủ của chúng ta sẽ mở toang cửa, toàn bộ Lạc Châu rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Có phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play