Bởi vì tên Vệ Lưu Di kia thật sự yêu bách tính như con.
“Mỗi hạt gạo ở Ô Hằng đều là mồ hôi nước mắt cực khổ của dân chúng, binh sĩ Ô Hằng ai nấy đều là trượng phu của người dân, không thể vì một mình ngươi mà hy sinh...” Những lời đó nghe có vẻ sáo rỗng và giả dối đến buồn cười nhưng từ miệng Vệ Lưu Di thốt ra, lại chưa hẳn chỉ là cái cớ để biện minh.
Một năm ở Ô Hằng, Mộ Quảng Hàn từng tận mắt chứng kiến Vệ Lưu Di cố gắng làm một Châu hầu tốt như thế nào.
Không khởi binh, nhiệt tình giúp đỡ mọi người, quan tâm đến nỗi khổ của bách tính, trân quý mồ hôi nước mắt của dân, đến bố trí trong hầu phủ cũng cực kỳ giản dị.
Với kiểu người như vậy, có ngồi xuống nói chuyện rõ ràng, phân tích lợi hại cũng vô dụng. Mượn binh mà khiến Ô Hằng tổn thất dù chỉ một người, hắn ta cũng thấy không còn mặt mũi khi đối mặt với những cô nhi quả phụ kia.
Cho nên y mới dùng kế khích tướng để ép hắn ta.
Đáng tiếc là y lại đánh giá cao vị trí của mình trong lòng hắn ta, vẫn không thành công.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT