Edit : Diệu
Cuối cùng, Kình Xa vẫn để Lục Hủy chạy thoát. Nói chính xác hơn, là bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ta rời đi.
Dư Sơ đang hùng hổ, kéo theo một thân đầy thương tích, cứ tưởng lại xông lên liều mạng với hắn, kết quả bị Lạc Kỳ nắm chặt cổ áo kéo lại.
Tình hình lúc đó quá hỗn loạn, bên mình chủ lực bị trọng thương, thêm vào việc Tam hoàng tử đã chết, nên gần như toàn bộ ánh mắt trên chiến trường đều đổ dồn vào Dư Sơ và Lục Hủy. Cũng vì thế, chẳng ai để ý rằng kẻ ban đầu bám chặt lấy Kình Xa suốt từ đầu trận, đã lặng lẽ rời khỏi chiến trường.
Hứa Ấu Dung giúp lau máu trên mặt Dư Sơ, môi hơi tái nhợt. Cô ngẩng đầu liếc nhìn một cái, rồi lại cúi xuống.
“Kình Xa, bây giờ tôi nghiêm túc hoài nghi cái ghế Nguyên soái này của ông là ‘mua’ được đấy. Vừa rồi là một cơ hội tốt như vậy!”
Mắng xong Lục Hủy, Dư Sơ lại quay sang trút bực lên Kình Xa. Lúc này, vị Nguyên soái kia đang đau đầu nhìn thi thể thảm hại của Tam hoàng tử, nghe cô nói thì chẳng buồn để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT