Edit : Diệu
“Ông nói thẳng xem rốt cuộc đến đây làm gì?” Dư Sơ siết chặt cây thương trong tay, giọng điệu đã mất hết kiên nhẫn.
Thế nhưng Lục Hủy lại như thể chẳng hiểu cô đang nói gì, không chịu nói rõ mục đích đến đây, chỉ lượn quanh mấy câu chuyện phiếm chẳng đầu chẳng cuối.
“Bệ hạ đây chắc là vì thường ngày địa vị quá cao, không ai dám lại gần, nghẹn lâu rồi nên gặp ai cũng nói cho bằng hết?” Dư Sơ thật sự không thể hiểu nổi hắn. Rõ ràng trước đó còn sống chết đối đầu, vậy mà giờ lại đứng đây tám chuyện như thể người nhà?
Lục Hủy chỉ cười nhàn nhạt, trông như thể thật sự không định tiếp tục giải thích. Hắn bất ngờ quay đầu, ngay giây tiếp theo đột nhiên ra tay lưỡi dao lóe ánh sáng lạnh, lướt qua cây thương, chớp mắt đã đâm thẳng vào tay Dư Sơ. Cô né không kịp, cánh tay bị xé toạc một đường sâu hoắm.
Máu tươi lập tức trào ra từ vết thương, một ít thấm vào lưỡi dao, khiến nó càng trở nên sắc lạnh, nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Lục Hủy liếc nhìn vệt máu đỏ chói kia, chờ đến khi Dư Sơ phản kích bằng thương thì hắn đã kịp thu kiếm lại, xoay người bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play