Thôi Nguyên câu đó chỉ là buột miệng thốt ra. Cậu vốn dĩ rất sĩ diện, nhất là khi ở trước mặt đám bạn thân thì lại càng sĩ diện hơn.
Nếu như mọi người đều thi không tốt thì còn đỡ, nhưng trớ trêu thay, chỉ có mình cậu rớt thảm nhất.
Điểm thấp thì trước đây cũng từng có. Khoảng hai năm trước, khi ba giấu chuyện Phì Phì chưa đủ tuổi để học tiểu học, lúc đi thi cậu tức quá nên cố tình làm bậy, coi như phản đối và trả đũa việc ba giấu giếm. Khi ấy cậu còn thông đồng với Trương Tiểu Hổ, hai đứa cố ý làm bài tệ đến nỗi bị giáo viên chiêu sinh nghi ngờ, còn mập mờ bảo ba nên đưa đi kiểm tra IQ.
Khi đó điểm số còn thảm hơn bây giờ nhiều.
Nhưng đó là chuyện khác, còn lần này lại khác hẳn. Khi ấy cậu cố tình làm cho kém, còn bây giờ điểm kém thật sự nằm ngoài dự đoán của Thôi Nguyên!
Thôi Quảng nhìn con trai ủ rũ, chẳng có chút tự giác làm cha nào, thậm chí còn giả vờ nghiêm túc bấm bấm nhẩm nhẩm rồi nói:
“Con nói thế là không đúng. Không tính Phì Phì, chúng ta lấy thang điểm 200, điểm đạt chuẩn là 120. Thế nào? Nghe xong thấy dễ chịu hơn chưa? Không chỉ mình con trượt, mà cả đám đều trượt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play