Phì Phì nhớ ông ba Lâm Quốc Hoành từng nói trên sườn núi có sóc con, thế là hôm ấy cậu cùng mấy bạn nhỏ và các anh trai cùng nhau trèo lên. Quả nhiên, vừa tới nơi đã thấy một chú sóc nhỏ, lông xù, đuôi to đang chạy nhảy.
Dưới tán cây, con sóc vô cùng lanh lợi, vừa nghe tiếng người lên núi liền lập tức phóng vút đi như tên bắn.
Về đến nhà, Phì Phì còn bắt chước dáng vẻ sóc chạy trốn cho ông ba xem, sau đó lại rúc vào lòng ông, tò mò hỏi:
“Ông ba, sao ông ba lại tìm được nhiều chỗ vui thế ạ?”
Lâm Quốc Hoành ôm cháu cười:
“Bởi vì Phì Phì thích. Chỉ cần Phì Phì thích, ông ba nhất định tìm cho bằng được.”
Thuở trẻ, ông từng đi Nam Dương làm thợ xây, nhờ đó mà phát đạt. Về nước, ông lại tiếp tục làm xây dựng khắp nơi, chẳng hề kiêng nể. Có thời gian ông còn bôn ba ở nước C, được người ta đặt biệt hiệu. Mãi đến lúc tuổi tác dần cao, ông mới hiểu được lẽ “ẩn mình hòa đồng”, từ đó sống điềm đạm hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play