Ở lúc chưa nhìn thấy thông báo, mọi người ít nhiều còn giữ chút may mắn trong lòng.
Biết đâu người giám hộ quên đăng? Biết đâu bận việc chậm trễ? Hay đơn giản là trang web trục trặc, có khi ngủ một giấc dậy, bài hát mới đã xuất hiện trên tài khoản chính.
Nhưng Lâm Tư Niên không nghĩ thế. Vấn đề giọng nói của Phì Phì không thể giải quyết trong chốc lát. So với để mọi người bên ngoài mù quáng chờ đợi, ảnh hưởng đến trật tự xã hội bình thường, chi bằng dứt khoát ra thông cáo thẳng thắn: Con trai tôi bị thương dây thanh, tạm thời không thể hát.
Dù sao thì giọng nói bị thương không giống như chỗ khác. Nếu chân tay bị thương, lên sân khấu vẫn còn có thể tiêm thuốc tạm thời mà gắng gượng. Nhưng giọng bị thương thì không có cách nào, đã không hát được thì là không hát được, không thể nào cố gắng chịu đựng mà cất giọng. Cố hát chẳng những không tốt hơn, ngược lại còn có thể khiến vết thương giọng vốn dĩ đã nghiêm trọng trở nên không thể cứu vãn.
Chuyện “tát ao bắt cá”, chỉ cần không ngu ngốc thì chẳng có người giám hộ nào lại làm thế với con trẻ.
Chỉ tội cho những người ngoài kia vẫn cứ ngóng trông.
Lúc này, từ kho chứa đồ của khách sạn, Thu Lương và Kỷ Tử Vinh không biết từ đâu lôi ra một cây gậy sắt, hùng hổ định xông ra ngoài. May mà bị hai quản lý vốn còn đang ngồi ở sảnh khách sạn xử lý công việc kịp thời chặn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT