Thời gian quay lại nửa giờ trước.
Lâm Tư Niên ngã khỏi giàn giáo, chỉ cảm thấy cánh tay hơi bị trầy xước. Nếu không có lớp đệm mềm bên dưới, với độ cao mấy mét cộng thêm không gian chật hẹp, ít nhất cũng bị chấn động não chứ chẳng nhẹ nhàng gì.
Anh xua tay, từ chối nhân viên công tác và trợ lý đang căng thẳng đến mức toát mồ hôi muốn lao lên đỡ. Trong đầu anh chỉ có một ý nghĩ: Phì Phì vẫn còn đang ngồi ở hàng ghế đầu kia.
Bước nhanh vào hậu trường, vừa đi Lâm Tư Niên vừa thầm hy vọng: Chỉ mong số buổi biểu diễn trực tiếp hôm nay không nhiều, Phì Phì sẽ không nhìn thấy cảnh vừa rồi.
Phì Phì quả thật không hiểu chuyện gì đã xảy ra trên sân khấu. Nhưng khổ nỗi, bên cạnh còn có người xem nhỏ giọng giải thích cho cậu.
Ban đầu bé vẫn còn ngơ ngác, tưởng rằng đây là tiết mục biểu diễn của ba ba, đôi mắt tròn xoe sáng rực, đầy mong chờ nhìn lên sân khấu, chờ ba ba bất ngờ xuất hiện.
Kết quả, tai lại nghe thấy người bên cạnh khẽ kêu lên: “Giàn giáo hỏng rồi à? Trời ơi, cao thế kia, Lâm Tư Niên làm sao bây giờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT