Nhìn Lâm Quốc Hùng, ba Tưởng vốn đã chuẩn bị sẵn cả đống lý do để thoái thác, vậy mà lúc này lại chẳng nói nổi một câu. Gặp ánh mắt của Lâm Quốc Hùng, hắn lúng túng cúi đầu, chỉ khẽ nói:
“Ân sư, con sai rồi. Chỉ cần thầy đừng bỏ con, phạt gì con cũng chịu.”
Đây là lời ba Tưởng nói thật lòng. Hắn cảm thấy, so với việc bị dày vò thế này, thà để ân sư kéo ra ngoài đánh cho một trận còn sảng khoái hơn.
Lâm Quốc Hùng: “…”
“Nếu cậu còn nói mấy câu khiến người ta nổi da gà như thế nữa thì ra ngoài.”
Ba Tưởng ngẩng lên, mất một lúc mới hiểu ra ý tứ câu nói này.
Nói “ra ngoài” tức là… bây giờ hắn không phải bị đuổi đi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT