Còn Kỷ Dịch Thành và cha hắn chắc chắn vẫn sẽ đến chúc Tết. Nếu không giữ hắn lại ở thêm hai ngày, thì suốt cả năm sau, Kỷ Dịch Thành có thể sẽ bày ra cái bộ mặt “ma treo cổ” trước mặt hắn, lắc lư khắp nơi như một lời oán trách không tiếng.
Nếu chỉ có bọn nhóc của Phì Phì đến thì còn dễ sắp xếp chúng đều ngủ chung một phòng, lũ tiểu tử này rất thích rúc vào phòng đồ chơi của Phì Phì mà ngủ cùng nhau.
……
Huống chi, đã có Giang Dương và Quách Khải đến, nếu không muốn nhường cả phòng và giường của mình, thì kiểu gì cũng phải chuẩn bị thêm hai phòng khách.
À đúng rồi! Còn có bác cả, bác hai và mấy chục sư huynh đệ, của ông cả… Chẳng lẽ lại để bọn họ ngủ ở nhà cũ?
“Ba!!!” Lâm Hàn ngửa cổ gọi lớn về phía cầu thang. Giang Dương và Quách Khải vốn là anh em thân đến mức có thể mặc chung một cái quần, nên Lâm Hàn chẳng kiêng dè gì cả. Đợi Lâm Cảnh Lịch vừa xuất hiện ở cửa cầu thang, cậu lập tức vươn cổ hét:
“Ba! Nhà cũ phải xây thêm! Thêm nhiều giường đất vào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play