Hôm nay, Lý Dật chặn Uông Kiều ở cửa văn phòng, nói chuyện một lúc. Hình như trên tay Uông Kiều còn cầm thứ gì đó, nhưng vừa mới nói được vài câu đã bị Lý Dật lôi đi. Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, giờ ngẫm lại mới thấy bảo sao thằng nhóc đó cứ lén lút giấu giấu diếm diếm!
Trong nhóm chat nội bộ, thư ký kể lại chuyện mình nhìn thấy ở khu vườn tầng 25: Uông Kiều và Lý Dật đang chơi xích đu cùng một đứa bé. Nhắc đến thôi là gương mặt cô ấy chầm chậm trở nên dữ tợn, nghiến răng ken két.
“Giờ chúng ta có nên đi không?” Có người hỏi.
“Đi thế nào được? Dưới này vừa gửi lên một đống tài liệu, tất cả đều phải xử lý trong hôm nay. Mẹ Lý Dật thì bận, hắn lại lấy cớ trời sắp mưa để quang minh chính đại mà lười một ngày. Lúc đó tôi còn hào phóng đồng ý nữa chứ!” Người nói vừa nhớ lại vừa siết chặt cây bút, đầy căm tức.
Nhìn chồng văn kiện chất như núi trước mặt, ai cũng thấy tuyệt vọng.
Một bên tuyệt vọng, một bên nghiến răng nghiến lợi: tốt nhất, tốt nhất là hai người kia đặc biệt là Lý Dật đừng bao giờ quay lại phòng thư ký, nếu không nhất định sẽ cho hắn biết thế nào là hậu quả của việc cố ý lừa người mà còn chơi tâm cơ!
Ngoài vườn, một cơn gió lạnh lùa qua, thư ký Lý hắt hơi một cái. Xong xuôi, hắn lấy điện thoại ra xem nhiệt độ, quả nhiên trời lạnh hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play