“Uy? Tôi tới báo danh, tôi là Trâu Đông Dương. Tôi chắc là người ngay sau Đoạn Tinh Mộc đúng không? Sở Kiêu Hàn, cậu nhớ ghi tên tôi cho rõ đấy nhé.”
“Uy? Sao không liên lạc được vậy? Cậu là ai? À, xin lỗi, gọi nhầm.”
“Ủa? Đường dây bận luôn hả??”
Từ khi tin tức truyền ra, hôm nay điện thoại của Sở Kiêu Hàn gần như sắp nổ tung, cái điện thoại cậu cầm trong tay nóng rát đến mức lòng bàn tay cũng bị bỏng.
Khó khăn lắm mới cắt được cuộc gọi bên này, bên kia nhà họ Sở lại gọi tới. Quản gia gọi đến nói, có bạn học của thiếu gia không gọi được cho cậu, nên gọi thẳng về nhà cũ, nhờ quản gia chuyển lời: Cậu ta tên là xxx, chính là người ngồi dãy thứ tư phía sau Phì Phì hồi ở lớp Quả Quả, bên tay phải ấy, bảo Sở Kiêu Hàn mau nhớ tên cậu ta cho rõ.
Sở Kiêu Hàn gật đầu tỏ vẻ mình biết rồi, sau đó nhờ quản gia nhắn lại luôn, những ai đi đường vòng thế này thì không được tính báo danh đâu nhé.
Ngày hôm đó trôi qua, ai nhìn vào cũng phải thầm phục sự kiên nhẫn của Sở Kiêu Hàn. Thôi Nguyên nhỏ giọng nói với Trương Tiểu Hổ: “Nếu là tớ á, tớ bực quá chắc đập luôn cái điện thoại, rồi rút cả dây điện thoại nhà ra luôn cho xong. Nhưng mà… cậu ấy sao không bảo người ta nhắn tin cho nhanh, cứ phải nghe từng cuộc thế kia?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT