Bởi vậy, những bông hoa mà đám nhỏ tặng cho Phì Phì, phần lớn đều là lén lút tự mình hái mang về từ trước. Mang về rồi trồng cho tốt, sau đó giấu đi. Chờ đến lúc đi học, lại lặng lẽ mang hoa tặng cho Phì Phì.
Cha của Ngụy Dạ Sâm ngoài miệng thì tức giận đến suýt phun lửa. Thời gian trước ông đang bận rộn với một hợp đồng lớn, vì vậy phản ứng còn chậm hơn cả cấp dưới của mình nửa nhịp. Đợi đến khi ông nghe được tin tức, muốn ra tay thì chính phủ đã ra lệnh cấm tuyệt đối việc tùy tiện hái hoa trong khu vực xanh hóa ở thành phố C.
Mấy người bạn già của ông đã khoe khoang rầm rộ, nói ở đầu giường nhà mình giờ đã xếp một dãy hoa tươi, trong đó có cả biến dị hoa. Mỗi tối nghe nhạc, ngửi hương hoa, cuộc sống đúng là mỹ mãn. Chỉ có mình ông là không có nổi một đóa.
Sáng nay tình cờ nghe người giúp việc trong nhà nói, con trai ông mấy hôm trước mang một túi lớn hoa từ bên ngoài về, sau đó chui vào nhà kính loay hoay trồng trọt. Trông bộ dạng thì rõ là mới hái từ ngoài về. Rồi sáng nay lúc đi học, lại thấy cẩn thận ôm một chậu hoa ra khỏi nhà.
Lúc đó lão Ngụy cảm thấy trong lòng như bị mèo cào, không thể ngồi yên trong nhà nổi, hiếm hoi đến mức chưa tan học đã đích thân đứng đợi ở cổng trường gần một tiếng rưỡi.
Khi thấy đứa con đã hơn mười ngày không về nhà, lão Ngụy suýt chút nữa tưởng mình hoa mắt.
Ngụy Dạ Sâm lững thững đi tới trước mặt ông. Từ hồi đầu năm lớp một, lúc trường mời phụ huynh tới, cậu đã bị ông kéo lê đến tận cổng, sau đó hai cha con nổ ra một trận cãi vã kịch liệt. Từ đó về sau, Ngụy Dạ Sâm gần như không thèm để ý gì đến ông nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT