Nhìn khối thịt chân dê to tướng trước mắt, lại nhìn tấm da dê chưa kịp xử lý trong tay, Thủy Thời cuối cùng cũng nổi lửa, vẫn như cũ dùng tay trần ma sát tới mức bỏng rát để nhóm, đợi cỏ khô bắt đầu bốc khói, cậu nhanh tay gom lại, má ửng đỏ, cổ căng cứng, ra sức thổi từng luồng hơi nóng để lửa bén lên.
Cuối cùng, khi rơm khô và cành vụn được châm lên thành đống, lửa mới "tách tách" cháy bùng, khói nhạt bị gió thổi tan vào núi rừng.
Phù Ly nằm nghiêng trên cành cổ thụ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp cành lá mà nhìn đống lửa nơi thú nhỏ kia vừa nhóm. Ánh lửa đỏ rực kia rất nguy hiểm, dã thú sẽ e dè. Xem ra tên thư thú này cũng không dễ chết như vậy, sinh mệnh nào cũng có cách sinh tồn và bí quyết riêng của nó.
Thủy Thời cũng ngẩng đầu tìm quanh vòm lá rậm rạp cao vút, nhưng không nghe thấy động tĩnh gì. Tự cho là người kia đã ngầm đồng ý cho mình ở lại trên mảnh đất này, cậu liền tính chuyện ăn uống trước đã.
Chỉ đơn giản đặt cái chân dê to đùng lên lửa nướng, chẳng mấy chốc, mùi thịt chín và mỡ cháy đã lan khắp nơi.
Sói con chân còn mềm, không thể trèo lên cây, chỉ có thể dán sát gốc cây mà “ô ngao ô ngao” kêu, đã cào vỏ cây từ nãy giờ. Bất chợt ngửi thấy mùi thơm, nó lập tức bỏ ý định tìm người, phóng như bay tới bên chân Thủy Thời, liếm mép, cắn xả ống quần.
“Ngươi đã ăn thịt sống non rồi, chỉ có thể cho ngươi thêm một miếng nhỏ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT