Thủy Thời giờ đây không còn sợ hãi hai con sói canh gác ấy nữa. Cậu mơ hồ cảm thấy dường như vừa rồi có người bảo chúng trông chừng mình. Huống hồ, ánh mắt của hai con sói cũng chẳng hung dữ gì, chỉ có vẻ lanh lợi và... thèm ăn.
Cậu cầm lấy dao xương, bắt đầu tách thịt từ cổ con hươu đực lớn. Dùng sức chặt mấy khối thịt ở phần cổ, rồi lấy cành cây nhỏ sắc nhọn xâu lại, đưa lên lửa nướng.
Cậu đói đến không chịu nổi! Nhưng thịt rắn bên đống lửa thì không dám ăn, sợ có độc. Cậu chỉ có thể sốt ruột chờ thịt hươu chín. Thủy Thời liên tục xoay nhánh cây, thịt bị nướng sôi lên, thi thoảng lửa lại bốc cao một chập.
Mùi thơm quá! Một mặt thịt bên ngoài vừa chín tới, cậu liền cắt xuống nếm thử. Tuy chẳng có lấy chút gia vị, nhưng vị thịt tươi nguyên đối với người đang đói đến hoa mắt như cậu, chính là mỹ vị tuyệt đỉnh!
Thịt cổ vẫn còn tươi, vừa thơm vừa dai. Chỉ là ăn toàn thịt, rất dễ nghẹn. Cậu khát khô cổ, bèn vốc ít tuyết sạch bên cạnh bỏ vào chén gốm còn sót một nửa, để tan ra uống. Chỉ là vị tuyết nơi này không ngọt như ở trong thôn, lại có mùi lưu huỳnh thoang thoảng. Nhưng Thủy Thời đâu còn để tâm được nữa, ngửa cổ uống hết.
Có chút lót bụng rồi, cậu không còn choáng váng như ban nãy, tay chân cũng dần có sức. Thủy Thời bỏ thêm củi khô, nhóm cho lửa cháy lớn hơn. Sau đó cầm lấy con dao xương đã cùn, bắt đầu lột da hươu. Lúc đầu vụng về, nhưng mày mò hồi lâu cũng tìm ra được cách.
Cậu cắt da từ chân hươu, tách ra từ sau về trước, rồi nhẹ nhàng kéo, dùng dao xương cắt đứt những gân nối. Mất khá nhiều thời gian mới lột được một tấm da tương đối hoàn chỉnh, trong lòng hơi có chút thành tựu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play