Thịnh Thế tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện y đã xuyên vào một cuốn truyện cẩu huyết, trở thành một tiểu pháo hôi trùng tên, kẻ một lòng một dạ si mê vai chính công.
Chẳng những biết trước tương lai của y sẽ có kết cục thê thảm, chết không toàn thây, mà ngay tại thời điểm này, nguyên chủ cũng vì yêu đương mù quáng mà bị kẻ gian gài bẫy, rơi vào ổ thổ phỉ, kêu trời không thấu, gọi đất không hay.
Thịnh Thế vừa mới xuyên qua liền tỏ rõ thái độ: Yêu với đương làm gì, gây dựng sự nghiệp không sướng hơn sao?
Y xoay chuyển tình thế, từ một con tin trong ổ giặc, nay lại trở thành người dẫn dắt của cả đám sơn phỉ, được bọn họ phong cho chức Lý chính nho nhỏ.
Dưới sự dẫn dắt của y, một thôn xóm nhỏ bé nghèo nàn, bữa đói bữa no đã thay da đổi thịt, từ hai bàn tay trắng vươn lên thành một trọng trấn nơi biên quan Đại Lương, quy tụ hàng chục vạn hùng binh.
Dân sinh, kinh tế, giáo dục, y tế, tất cả đều phát triển toàn diện.
Về sau, khi giang sơn đã dần yên ổn dưới tay Thịnh Thế, bá tánh trăm họ đều nóng lòng hỏi:
“Lý Chính đại nhân của chúng ta, bao giờ Người mới đăng cơ?”