Từ thị trấn Văn Đức đến trung tâm thành phố không phải quãng đường ngắn, đi đường cao tốc cũng mất chừng một tiếng đồng hồ. Lê Sơ chợt nhớ đến lúc mấy năm trước, khi ba cô bị thương, cũng chính là Phó Dữ Trì đã giúp đưa ba cô đến bệnh viện, nhờ vậy mà ông mới vượt qua được cơn nguy kịch.
Gió bên ngoài cửa sổ rít lên từng cơn, thổi rối tâm can của Lê Sơ.
Người mà cô không muốn mắc nợ nhất chính là Phó Dữ Trì, thế nhưng đến lúc khó khăn, cô vẫn nợ anh một lần.
Lê Sơ vốn phân minh rõ ràng giữa ơn nghĩa và thù oán, hôm nay anh giúp cô, món nợ này, sớm muộn gì cô cũng phải trả.
Càng không muốn liên quan đến anh, thì lại càng khó mà dứt ra được, cứ như thể số phận đang cố tình trêu đùa cô.
Lê Sơ khẽ thở dài, ánh mắt u uẩn nhìn ra ngoài cửa xe. Trong đêm tối, ánh trăng cao vút, tỏa ra vầng sáng dịu dàng; dãy núi xa xa mờ mịt như tranh cắt giấy, chỉ lờ mờ thấy được dáng hình.
Đây hẳn sẽ là một đêm chẳng thể yên bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT