“Mấy ngày nữa tiểu thư và điện hạ sẽ khởi hành đến Dược Sư cốc, hy vọng mọi chuyện thuận lợi thật sự có thể tìm được thần y. Như vậy, chút sẹo còn sót lại trên người tiểu thư cũng có thể lành lặn như lúc ban đầu!”
Tử Diên thầm cầu nguyện trong lòng, tiểu thư được nuôi lớn trong nhung lụa từ khi nào phải chịu khổ như vậy chứ? Nàng ấy nhớ lại mà vẫn vô cùng hối hận vì đã không bảo vệ tiểu thư thật tốt, cứ nghĩ tiểu thư ngoan ngoãn ở đó sẽ không có chuyện gì nên sự chú ý cũng không đặt trên người tiểu thư.
Kiều Vãn Nhan lại không lo lắng lắm, có Vân Dao ở đó thì vị thần y kia nhất định sẽ tìm được. Vết sẹo nhạt còn sót lại trên người cũng nhất định có thể xóa đi.
Tử Diên lại cảm thán: “Nghe nói Cảnh Vương vì tự ý rời kinh mà bị Hoàng thượng trách mắng, cấm túc, không biết phải nhốt bao lâu nữa. Thật hy vọng có thể nhốt hắn đến tận lúc về thành Bắc Minh, như vậy sẽ không còn cơ hội bắt nạt tiểu thư nữa!”
Lần trước tiểu thư bị Cảnh Vương bắt đi, nàng ấy đã sợ hết hồn, trong lòng hối hận đến xanh cả ruột vì đã không đi cùng tiểu thư đến dịch quán.
Nếu có nàng ấy ở đó, tiểu thư nhất định sẽ không bị người ta bắt đi.
Huống chi Cảnh Vương đã chặt đứt một cánh tay của Tiêu Oánh, lỡ hắn nổi điên lên làm tiểu thư bị thương thì phải làm sao? Nhất định phải tránh để tiểu thư tiếp xúc với Cảnh Vương mới được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play