Bên trong noãn các của Kim phủ, Tử Diên bưng một đĩa bánh hoa quế đi vào, đặt xuống trước mặt Vân Dao, thấy Vân Dao cười tươi như hoa cầm một miếng bỏ vào miệng.
"A Nhan tỷ tỷ, tên Khương Kỳ Vân đó thật đáng ghét. Vừa rồi muội đang chơi xích đu ở hậu viện, hắn xông tới cướp mất." Vân Dao nói đến đây thì ấm ức bĩu môi.
Kiều Vãn Nhan khẽ nhướng mày: "Hắn vẫn chưa đi à?"
Tử Diên gật đầu: "Chưa đi. Mấy ngày nay Tiểu hầu gia ăn mặc đi lại đều đòi thứ tốt nhất, lão gia tử cũng dung túng cho hắn, thoải mái tự tại như ở nhà mình vậy."
Kiều Vãn Nhan dùng bàn tay ngọc ngà trắng như hành nắm lấy con lăn ngọc lăn trên má: "Ngoại tổ phụ thấy con khỉ nghịch ngợm đó cũng có chút thú vị. Tự dưng ở lại đây lâu như vậy, cũng nên thu của hắn chút phí mới phải."
"Tiểu thư thấy bao nhiêu thì hợp lý ạ?" Tử Diên hỏi, dường như chỉ chờ có đáp án là nàng ấy sẽ lập tức chạy đi đòi tiền, tranh thủ gỡ gạc lại chút vốn cho tiểu thư.
Số lương thực tiểu thư gửi đến Thanh Châu đều là do tiểu thư tự mình bán đi các cửa tiệm ở Thanh Châu để đổi lấy tiền mua lương thực giá cao, số cửa tiệm đó đủ để nàng ăn chân giò heo mấy trăm kiếp thỏa thích rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT