Vết thương của Kiều Vãn Nhan chưa lành, cái tát này cũng khiến nàng đau điếng.
“Chưa kể là trắc thất, dù cho ngươi có quỳ xuống cầu xin ta làm chính thê của ngươi, ta cũng không thèm. Vết thương trên người ta là do ta tự xử lý, không có bất kỳ quan hệ gì với ngươi, ngươi nhớ cho kỹ.”
Khương Kỳ Vân tức đến bật cười: “Lại còn ta quỳ xuống cầu xin cô làm chính thê của ta nữa chứ, cô tưởng ta muốn cưới cô lắm à? Ta nhìn thấy thân thể của cô, ta là vì phong độ của đấng mày râu mới cưới cô, nếu không cô nghĩ ta hiếm lạ gì cô?”
Loại nữ nhân điên cuồng ngang ngược này, nếu thực sự cưới vào cửa, e là ba ngày hai bữa lại nổi giận tát mình.
Kiều Vãn Nhan lại tát thêm một cái nữa, lần này là vì tức giận mà vung tay đánh, động đến vết thương khiến nước mắt bất chợt không kìm được mà rơi xuống.
Trong veo lấp lánh, đáng thương tội nghiệp, ngọn lửa giận vừa bùng lên trong lòng Khương Kỳ Vân lập tức nguội đi mấy phần.
“Cô đánh ta ta còn chưa khóc, cô khóc cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT